Hai năm, thời gian không phải là dài đối với cuộc đời một con người, nhưng cũng không phải là ngắn để tôi có thể cảm nhận được những gì mà tôi đang có.
Nhớ lại ngày tôi nhận được quyết định về trường THPT Phan Chu Trinh. Ngày ấy, cầm tờ quyết định trên tay mà tôi không biết mình nên vui hay buồn. Tôi vui, vì giờ đây đã được về gần nhà không phải đi lại vất vả, xa xôi. Buồn vì phải xa bạn bè, đồng nghiệp mà tôi đã gắn bó hơn 10 năm. Không biết rồi đây, khi về trường mới, liệu dân huyện như tôi có thích nghi kịp hay không? Cái cảm giác buồn vui lẫn lộn này làm cho tôi thật sự thấy khó chịu. Nhưng rồi, tất cả những lo lắng của tôi trở nên thừa, khi ngày đầu tiên tôi đặt chân đến trường. Tôi còn nhớ như in cái ngày đầu tiên ấy, cái ngày tôi chính thức biên chế vào tổ Địa. Ngay ngày đầu tiên đến trường tôi đã cùng tổ đi họp, trong lòng cũng có đôi chút hồi hộp. Nhưng rồi tất cả vội qua đi khi bảy thành viên của tổ thì có tới ba người là bạn học của tôi thời đại học. Như thế là tôi an tâm phần nào. Sau khi được cô Lệ tổ trưởng giới thiệu, tôi lần lượt làm quen với các thành viên trong tổ. Tôi cảm thấy mọi người rất thân thiện. Đặc biệt là cô Lệ - người mà trước khi về trường tôi đã được nghe là rất khó tính. Trái với những gì được nghe, tôi thấy cô là người rất quan tâm, lo lắng cho các thành viên trong tổ. Với tôi cũng vậy, cô đã dặn dò, bảo ban tôi từng tí. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được là thành viên của tổ Địa. Nhờ cô, tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều trong chuyên môn cũng như trong cuộc sống. Một lần nữa, tôi muốn gửi tới cô và tập thể tổ Địa lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất. Nhờ có cô và tổ mà hôm nay tôi mới tự tin bước sang tổ Sử - GDCD. Quyết định sang tổ Sử - GDCD là một quyết định vô cùng khó khăn đối với tôi. Một bên là kinh nghiệm đã được tích lũy hơn 10 năm, một bên là niềm đam mê từ ngày còn học phổ thông. Cuối cùng, thì niềm đam mê của tôi đã chiến thắng. Tôi sang Sử và mang theo cả niềm đam mê của mình. Sang Sử, tôi lại được là chính tôi. Tôi đã nhận được rất nhiều sự quan tâm, giúp đỡ của các đồng nghiệp. Đặc biệt là tổ trưởng và các thành viên nhóm Sử, đã giúp tôi tự tin hơn với quyết định của mình. Ngay từ giây phút này, tôi tự hứa với bản thân phải luôn cố gắng học hỏi, trau dồi bản thân để không phụ lòng các thành viên trong tổ. Tôi mong rằng, Sử - GDCD luôn là ngôi nhà thứ hai, mà bất cứ thành viên nào cũng muốn nghỉ ngơi những khi mệt mỏi nhất, là bến đỗ bình an trong cuộc sống, là nơi đọng lại những gì yêu thương của cuộc đời.
Cuối cùng, chúc tất cả các thành viên Sử - GDCD thật nhiều sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc.
Phạm Thị Thanh