“Mình về mình có nhớ ta,
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.
Mình về có nhớ Bán công,
Nhớ Tổ Hành chính …”
Chắc chắn mỗi Thầy – Cô đều nhớ về Tổ Hành chính với cả niềm vui và nỗi buồn. Nhớ với niềm vui thì ít - thậm chí rất nhỏ. Đó là những lúc có thông báo phúc lợi hoặc “chia lương” và cũng có thể là đến kỳ lãnh tạm ứng giờ vượt (ở những năm trước) hoặc đến lúc lãnh lương. Nhưng rồi nỗi nhớ vui cũng cạn dần theo thẻ ATM chỉ còn câu hỏi “có chưa?”
Còn nhớ với sự bực bội, phiền muộn thì vô cùng nhất là lúc công khai kết quả kiểm tra ! nào nộp báo cáo chậm, nào bằng tốt nghiệp THCS chưa xong. Rồi còn học bạ làm dang dở, vào sổ điểm lớn sai, cộng điểm chưa chính xác. Buồn phiền hơn là cầu thang nhiều bùn đất, toilet còn quá hôi !
Âm thầm phục vụ và chịu đựng ! không biết đó có phải là đặc trưng của Tổ Hành chính không ?
15 năm Bán công thăng trầm thay đổi : quy mô lớp học tăng hơn 5 lần, nhân sự tăng 10 lần, cơ ngơi bề thế hoành tráng hơn. Tuy nhiên biến động về nhân sự của Tổ hành chính thì rất nhỏ. Nếu tính thuở ban đầu thì chỉ có 2 con người Nguyễn Thảo và Hoàng Thương là trụ vững với thời gian.
Có nhiều con người đã đến với Tổ rồi lại ra đi !
Một thầy Lê Hướng - với nét chữ đẹp tuyệt vời – đã ra đi vĩnh viễn !
Một thầy Lê Cư - rất ân cần và luôn sẵn sàng nhận việc – đã xin nghỉ về với gia đình và vui cùng sóng biển Đồi Dương mỗi sớm mai !
Một Thảo Phương - thạo việc, năng nổ, nhiệt tình, vui vẻ - thì đã định cư ở phương xa (USA)
Một Thu Hiền, Thanh Liễu, thoáng đến rồi đi !
Còn Thư viện thì bao lần thay đổi, Xuân Lộc, Lan Phương, Hồng Hiếu, Kim Chi (tạm thay) rồi còn ai nữa đây ?
Đến tổ không lâu sau này là 2 cô bé “gầy – béo” Như Quyên và Phương Trâm đối chọi nhau ở bộ phận Giáo vụ và Văn thư, chưa thạo việc lúc đầu nên còn nhiều bỡ ngỡ - Bị phiền trách vẫn luôn im lặng lắng nghe và cúi đầu chịu đựng !
Vất vả, nặng nhọc nhất là bộ phận Tạp vụ với Nguyễn Loan và Thanh Nhàn làm việc mệt mỏi nhất – là nơi “được tiếp nhận” nhiều điều tiếng nhất trường !
Có lẽ nỗi buồn của Tổ Hành chính không đến nỗi như lời thơ của Cụ Nguyễn Du :
“Đã mang lấy nghiệp vào thân,
Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa”
Mà chỉ là : “Thiện tâm ở tại lòng ta
Những chân tình này của Tổ Hành Chính xin được chia xẻ, thông cảm !.
Tất cả những con người của Tổ qua 15 năm biến động thăng trầm chỉ mong đóng góp một phần nhỏ công sức của mình cùng với thầy cô - để làm nên một Bán công Phan Chu Trinh “rất đỗi” tự hào và hoàn toàn có đủ cơ sở niềm tin đi đến tương lai.