Chúng tôi đã gặp Em NGUYỄN THIỆN NHÂN, học sinh lớp 12A6, là một trong những học sinh có hoàn cảnh như vậy.
- Được biết hoàn cảnh của em đặc biệt khó khăn. Em có thể cho biết đôi điều về hoàn cảnh, những khó khăn về cuộc sống của em hiện nay ?
Ba và mẹ của em không sống chung với nhau. Từ nhỏ, em đã theo mẹ về sống ở Phú Long. Cuộc sống của hai mẹ con rất kham khổ. Mẹ em mặc dù tuổi đã cao nhưng ngày ngày vẫn phải đi làm thuê để chắt chiu từng đồng nuôi em ăn học. Mẹ đã làm những công việc rất nặng nhọc. Có lẽ vì thế mà mẹ đã bị căn bệnh tim hành hạ. Vì làm việc qúa sức, cùng với điều kiện sống khó khăn nên không có tiền chữa trị, bệnh của mẹ ngày một trầm trọng hơn. Năm em lên lớp mười một thì mẹ qua đời. Đó là nổi đau lớn nhất của em. Mặc dù nghèo nhưng có mẹ có con căn nhà vẫn hạnh phúc, vẫn đầy ắp tiếng cười. Nay mẹ mất rồi em cảm thấy thật lạnh lẽo, thật hụt hẫng. Những ngày tháng sống bên mẹ là những ngày tháng mà em hạnh phúc nhất, còn gì hơn khi được mẹ yêu thương, dỗ dành.
Hiện nay em đang sống với ba. Ba em cũng chỉ sống một mình nên từ ngày có em về, ba bớt cô đơn hơn. Nhà ba em cũng rất nghèo, thu nhập chủ yếu của gia đình là từ tiền bán dừa, bán mãng cầu mà ba trồng. Dù ở với ba nhưng lúc nào em cũng nhớ đến mẹ. Suốt mười mấy năm trời ở với mẹ, đã có biết bao nhiêu kỷ niệm. Điều làm em day dứt nhất đó là cái chết của mẹ. Mẹ đã hy sinh cho em rất nhiều mà em chưa báo đáp gì cho mẹ. Nay em chỉ còn ba, ba em năm nay đã hơn 60 tuổi, lại bị tật nguyền nên ba cũng thường bệnh liên miên. Những lúc như thế em rất sợ và lo lắng. Em đã mất đi người mẹ mà em kính yêu nhất, em không muốn phải mất thêm ba.
- Khó khăn là vậy, còn về việc học hành thì sao? Động cơ nào đã giúp em vượt lên số phận nghiệt ngã của mình ?
Mặc dù khó khăn nhưng nhờ có sự động viên của ba, của bà con lối xóm, em đã cố gắng rất nhiều để vượt qua. Đặc biệt khi nghĩ đến mẹ đã lo lắng, đã chắt chiu từng đồng cho em ăn học suốt mười một năm trời ròng rã, em không muốn bỏ cuộc giữa chừng. Chỉ còn một năm nữa, em không thể bỏ
phí công sức của mẹ, không thể bỏ phí niềm tin của thầy cô, của bạn bè.
- Nhân đây em có muốn chia sẻ gì với Thầy cô, bạn bè ?
Người em mang ơn nhất đó chính là Cô Diễm Ly – giáo viên chủ nhiệm của em. Cô đã giúp đỡ em rất nhiều cả về vật chất lẫn tinh thần, ơn của Cô em sẽ khắc ghi mãi mãi. Và em cũng biết ơn các Thầy cô trong trường, các Thầy cô đã giúp đỡ em rất nhiều, luôn tạo điều kiện để em được tiếp tục con đường học vấn. Em xin gởi lời cảm ơn thành kính nhất đến các Thầy, các Cô, những người đã giúp em vượt qua những khó khăn, những vấp ngã trong cuộc sống này. Cầu chúc các Thầy cô sức khỏe dồi dào, luôn luôn hạnh phúc. Em biết còn rất nhiều những mảnh đời bất hạnh, nhiều bạn có cuộc sống còn khó khăn hơn em, mong các bạn hãy luôn luôn vững vàng niềm tin, ý chí để vượt qua những khó khăn, những thử thách khắc nghiệt ấy.
Em sẽ cố gắng phấn đấu vươn lên, học tập thật tốt để xứng đáng với niềm tin của Thầy cô, của bạn bè và công sức hy sinh của mẹ đã dành cho em
- Có thể nói một chút về nguyện vọng, ước mơ tương lai của em ?
Em có một ước mơ mà em đã ấp ủ từ bé, đó là được trở thành một giáo viên. Em muốm đem thời gian và sức lực của mình để nâng cánh cho những ước mơ, những hoài bảo cho thế hệ mai sau. Giống như các Thầy, các Cô đã nâng cánh cho em trên con đường học vấn, cũng như trên đường đời. Em sẽ cố gắng hết sức để thực hiện ước mơ của mình, dù rằng trước mắt còn biết bao chông gai, biết bao trở ngại và thử thách đang chờ.
Cám ơn em. Chúc em luôn “chân cứng, đá mềm” để không ngừng vươn lên trong cuộc sống tuy còn nhiều gian nan, vất vả nhưng cũng thật đáng yêu này.